Những ngày cuối tháng 10/2025, Huế oằn mình trong đợt mưa lũ lịch sử, nhiều khu vực bị chia cắt hoàn toàn. Giữa bối cảnh ấy, tại một góc sân Trường Tiểu học Trường An (phường Thuận Hóa), lửa bếp vẫn rực suốt ngày đêm. Từ gian bếp học đường, hàng nghìn phần cơm nóng được chuẩn bị, mang theo sự sẻ chia và nâng đỡ tinh thần cho những gia đình đang kẹt lũ.

Ảnh: Báo Tiền Phong
Khởi phát từ một ý tưởng nhỏ, lan thành sức mạnh cộng đồng
Hiệu trưởng Thân Thị Thu Hà nhớ lại: ban đầu, mọi người chỉ tính nấu vài chục suất để kịp thời hỗ trợ các điểm bị cô lập. Nhưng khi thông tin lan đi, nhiều tấm lòng tìm đến góp sức; một “bếp nhỏ” nhanh chóng biến thành điểm quy tụ của phụ huynh, giáo viên, người dân và mạnh thường quân. Nhà trường đồng thuận cho mượn bếp, dụng cụ, cùng phối hợp tổ chức nấu ăn cứu trợ — một sự linh hoạt kịp thời giữa lúc thành phố cần những cánh tay nối dài.
Ý tưởng “bếp góp” hình thành rất tự nhiên: ai có gì góp nấy. Từ gạo, rau, thịt, trứng cho đến những thức quà quê như quả vả, quả cà, quả chanh, hay hũ mắm muối xứ Huế… tất cả đều được mang tới. Thành viên trong nhóm chia nhau việc nhặt nhạnh, sơ chế, nấu nướng, đóng gói; nhịp bếp rộn ràng xua đi cái lạnh ẩm ướt của những ngày mưa xối xả.

Ảnh: Báo Tiền Phong
“Không nhận tiền” để giữ đúng mục đích cứu trợ
Một nguyên tắc được thống nhất ngay từ đầu: bếp không tiếp nhận đóng góp bằng tiền. Khi ai đó ngỏ ý chuyển khoản, các tình nguyện viên đều từ chối, chỉ rõ danh mục nhu yếu phẩm còn thiếu để người hảo tâm tự mua và gửi tới. Cách làm này giữ cho bếp vận hành minh bạch, tập trung vào mục tiêu duy nhất: kịp thời nấu những bữa ăn nóng hổi, đủ dinh dưỡng cho người dân vùng ngập.

Ảnh: Báo Tiền Phong
Từng thùng xốp, từng hộp cơm được gói ghém cẩn thận để chịu được mưa gió, rung lắc. Khi nước dâng cao, đường bộ gián đoạn, lực lượng đi ghe xuồng cũng gặp trở ngại vì sóng gió. Thế nhưng dòng thực phẩm cứu trợ vẫn “vượt lũ”, đến được các vùng khó khăn như Hương Thọ, Hương Vinh, Hương Toàn, Phú Mậu… mỗi ngày.
Khi bữa cơm “bay” qua vùng rốn lũ
Điểm nghẽn lớn nhất trong những ngày cao điểm là khâu vận chuyển vào khu vực bị cô lập. Nắm bắt tình hình, Đội Drone Việt Nam đã tham gia hỗ trợ. Những chiếc flycam cỡ lớn được huy động như “cầu hàng không” trên quy mô nhỏ, đều đặn mang từng lô hộp cơm vượt qua mưa gió tới những điểm dân cư đang thiếu ăn. Nhờ giải pháp linh hoạt này, dòng cứu trợ không bị ngắt quãng dù thủy triều và mưa lớn thay nhau dồn dập.

Ảnh: Báo Tiền Phong
Cô Thân Thị Thu Hà kể, lần đầu tiên thấy các phần cơm của “bếp 0 đồng” rời bếp rồi… bay lên bầu trời, ai nấy đều xúc động. Đó không chỉ là suất ăn, mà còn là tấm lòng của người Huế gửi tới nhau giữa cơn hoạn nạn. Trưa 30/10, đội drone đã đưa hơn 1.500 phần cơm đến khu vực Hương Thọ — gần thượng nguồn sông Hương (nay là phường Kim Long) — nơi nhiều hộ dân nhiều ngày liền có lúc phải “đứt bữa” vì bị cô lập.
Lửa bếp giữ ấm một thành phố ướt lạnh
Trong căn bếp vốn dĩ yên ắng của một ngôi trường tiểu học, những ngày mưa lũ biến mọi người thành đồng đội: người trụ bếp, người tiếp phẩm, người đóng gói, người kết nối phương tiện. Mỗi lần nắp nồi mở ra, hơi nóng bốc lên cùng mùi thơm của món ăn quen thuộc: cơm trắng, thịt kho, rau xào… Không phải cao lương mĩ vị, nhưng “đủ đầy” đúng nghĩa — đủ năng lượng để đi qua ngày mưa rét, đủ ấm áp để chống lại cảm giác cô đơn khi vùng xóm mình bị chia cắt.
Sức sống của “bếp 0 đồng” cũng nằm ở chỗ không ai bị đặt gánh nặng vượt quá khả năng. Người góp nắm gạo, người gửi bó rau, có người chỉ ghé giúp một buổi đóng hộp rồi lại tất tả về nhà. Tất cả cộng lại tạo thành hàng nghìn suất cơm mỗi ngày — con số khó hình dung nếu chỉ tính trên vài cánh tay đầu bếp ban đầu.
Từ gian bếp học đường tới sợi dây liên kết cộng đồng
Mưa lũ đã bộc lộ những khoảng đứt gãy trong tiếp cận cứu trợ khi đường sá ngập sâu, phương tiện thông thường bất lực. Nhưng Huế cũng kịp cho thấy sức mạnh của sự thích ứng: nhà trường mở cửa bếp, người dân góp vật phẩm, đội tình nguyện vận hành, và công nghệ drone lấp vào “mắt xích” cuối cùng của chuỗi cung ứng khẩn cấp. Cả hệ thống tự phát ấy vận hành gọn ghẽ nhờ lòng tin và mục tiêu chung.
Khi nước rút, thứ còn đọng lại có lẽ không chỉ là ký ức về những hộp cơm vượt lũ, mà còn là niềm tin rằng trong gian khó, sự cưu mang luôn tìm được đường đi. “Bếp 0 đồng” ở Trường An là một lát cắt giàu ý nghĩa của tinh thần tương trợ ấy — nơi ngọn lửa bếp thắp sáng cả một vùng mưa lạnh.
Theo Báo Tiền Phong: https://tienphong.vn/bep-am-0-dong-ngay-mua-lu-post1791986.tpo

Đề xuất bỏ bài thi mô phỏng trong kỳ sát hạch giấy phép lái xe
Học sinh tiểu học sắp được học trí tuệ nhân tạo trong nhà trường
Chân dung cô gái phố núi xinh đẹp lái xe tải 34 tấn chở hàng cứu trợ miễn phí
Bản đồ cứu hộ khẩn cấp trên Zalo SOS hỗ trợ người dân vùng thiên tai
Khởi động sân chơi AI – Robotics dành cho học sinh phổ thông trên toàn quốc