Khi Gen Z chọn rời bỏ sự ổn định: Câu chuyện chàng trai Hà Nội rẽ ngang để “thổi hồn” vào mô hình tí hon

Ảnh NVCC

Một căn phòng nhỏ giữa lòng Hà Nội, ánh đèn bàn hắt xuống những mảnh gỗ li ti, những lọ keo trong veo, những cuộn dây điện bé như sợi chỉ. Ở đó, Nguyễn Văn Cường (2000) ngồi hàng giờ, cặm cụi làm nên những “thế giới tí hon” sống động đến mức ai nhìn cũng ngỡ như có thể bước vào.

Nhưng đằng sau những sản phẩm tinh xảo ấy là một câu chuyện “rẽ ngang” đầy táo bạo của một chàng trai Gen Z: từ bỏ công việc lương cao để dấn thân vào con đường ít người dám chọn.

Khởi nguồn từ ký ức gia đình

Cuối năm ngoái, khi nhiều người đang tất bật chuẩn bị Tết, Cường lại miệt mài với một dự án đặc biệt: phục dựng căn nhà cũ ở quê Thanh Hóa, nơi anh đã lớn lên. Từng bức tường vàng, mái ngói đỏ, hàng rào cây dâm bụt – tất cả được tái hiện trong một mô hình nhỏ xíu, gói gọn trong lòng bàn tay.

Ảnh NVCC

Món quà ấy dành tặng bố mẹ nhân dịp đầu xuân. “Mình chỉ nghĩ đơn giản là một món quà kỷ niệm. Nhưng lúc nhìn thấy ánh mắt xúc động của bố mẹ, mình mới nhận ra mô hình có thể chạm đến ký ức và cảm xúc sâu xa như thế nào,” Cường kể.

Từ khoảnh khắc đó, đam mê bắt đầu nhen nhóm – một niềm say mê khó dứt.

Ảnh NVCC

Bỏ việc lương cao để theo đuổi điều mơ hồ

Trước khi trở thành “nghệ sĩ mô hình mini”, Cường từng là quản lý trong một công ty thiết kế sa bàn. Thu nhập ổn định, môi trường chuyên nghiệp, tương lai rõ ràng – nhiều người mơ ước cũng chưa chắc có được.

Ảnh NVCC

Nhưng trái tim lại mách bảo anh một điều khác. Niềm hứng khởi khi ngồi hàng giờ tỉ mỉ gọt giũa từng chi tiết tí hon đã dần vượt lên trên sự an toàn của bảng lương. “Nếu tiếp tục công việc kia, mình sẽ ổn. Nhưng nếu không thử theo đuổi đam mê này, chắc chắn mình sẽ ân hận cả đời,” anh chia sẻ.

Và rồi, một tháng trước, Cường đưa ra quyết định dũng cảm: nghỉ việc.

Ảnh NVCC

Thế giới tí hon phản chiếu đời sống thậ

Không chọn những mô hình viễn tưởng hay giả tưởng, Cường trung thành với phong cách tả thực. Anh tìm thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị: gánh hàng rong, góc vỉa hè Hà Nội, chiếc xe đạp cũ chở đầy bánh mì, hay căn phòng nhỏ với chiếc quạt máy quay lạch cạch.

Ảnh NVCC

Trước mỗi dự án, anh đều đi khảo sát thực tế, chụp ảnh, trò chuyện, ghi chú. Một chi tiết nhỏ như vết loang trên tường hay chữ viết tay trên biển hiệu cũng được anh lưu tâm. “Sự quen thuộc chính là linh hồn của mô hình. Người ta chỉ cần nhìn thoáng qua đã thấy mình từng sống trong khung cảnh ấy,” anh nói.

Một sản phẩm có thể ngốn từ 5 đến 15 ngày làm việc, trong đó phần lớn thời gian dành để xử lý những chi tiết nhỏ xíu – đôi khi bé đến mức phải dùng kính lúp mới làm được.

Ảnh NVCC

Không chỉ là trò chơi của sự nổi tiếng

Tác phẩm của Cường nhanh chóng xuất hiện trên mạng xã hội, đặc biệt trên Threads, nơi anh chia sẻ những đoạn video quay cận cảnh. Hàng nghìn lượt yêu thích, hàng trăm bình luận tò mò, ngạc nhiên.

Thế nhưng, Cường không xem đó là đích đến. “Mình không muốn chạy theo sự nổi tiếng. Điều quan trọng nhất là mỗi mô hình đều phải mang giá trị thật, có thể kể lại một câu chuyện,” anh khẳng định.

Ảnh NVCC

Thậm chí, khi cảm thấy cần dành thời gian cho các dự án cá nhân, anh sẵn sàng dừng nhận đơn đặt hàng để tập trung làm việc.

Hướng tới triển lãm về văn hóa đô thị Việt

Trong tương lai, Cường muốn thực hiện những bộ sưu tập riêng về văn hóa Việt Nam: “Vỉa hè Hà Nội”, “Phố cổ Hà Nội”, “Xe bánh mì”. Anh mơ về một triển lãm nơi mọi người có thể bước vào, ngắm nhìn cả một Hà Nội thu nhỏ, đầy đủ hơi thở và ký ức.

Ảnh NVCC

“Người ta có thể quên một tấm ảnh, nhưng mô hình nhỏ nhắn có thể làm ký ức ùa về. Mình muốn giữ lại những điều tưởng như vụn vặt nhưng lại là hồn cốt của đời sống đô thị Việt,” Cường bộc bạch.

Gen Z và những lối đi không ngờ

Trong mắt nhiều người lớn, từ bỏ lương cao ở tuổi 25 là liều lĩnh. Nhưng với thế hệ Gen Z như Cường, đó lại là cách sống chân thật nhất: sống với điều khiến bản thân hạnh phúc, dẫu phải đánh đổi sự ổn định.

Ảnh NVCC

Câu chuyện của Cường không chỉ là về một chàng trai làm mô hình tí hon, mà còn là minh chứng cho tinh thần dám nghĩ dám làm của một thế hệ: dũng cảm rời bỏ lối mòn để mở ra con đường mới – một con đường tuy gập ghềnh nhưng tràn đầy ý nghĩa.

Tin khác
Đang tải…
Hết tin