“Nắng hanh”: mùa hè dịu vàng và những rung cảm đầu đời

Không ồn ào hay giật gân, “Nắng hanh” chinh phục người đọc bằng thứ ánh nắng vừa đủ ấm, lẫn trong tiếng ve và các buổi chiều râm ran ký ức. Đây không đơn thuần là một cuốn sách tuổi teen, mà là một mảnh đời được đặt lên trang: một lát cắt tâm hồn nơi tác giả gửi gắm cảm xúc chân thành, điềm tĩnh mà thấm lâu.

Ảnh: Internet

Từ điểm khởi hành quen thuộc của mùa hè—nắng vàng, mưa rào bất chợt, những giờ lười biếng bên truyện tranh—tác phẩm mở ra hành trình trưởng thành của Đông Nghi. Những ngày tháng tưởng chừng lặp lại “ăn, ngủ, đọc truyện và thở dài” bỗng rẽ theo lối khác khi một mùa hè đặc biệt ghé ngang, đem tới rung động đầu đời: đẹp đẽ, bỡ ngỡ và cũng mong manh.

“Sự khác” của “Nắng hanh” không nằm ở những cú ngoặt kịch tính. Truyện không cố tạo “twist” để dồn dập cảm xúc; thay vào đó, nó lặng lẽ chui vào tim người đọc bằng giọng văn giản dị, gần gũi, một nhịp kể kiệm lời nhưng chính xác. Những thay đổi nhỏ—một ánh nhìn, một cơn mưa, một câu nói chưa kịp thốt ra—được đặt đúng chỗ để tạo nên dư vị.

Ảnh: Internet

Mùa hè định mệnh ấy cũng là dấu mốc giúp Đông Nghi học cách mở lòng, biết yêu thương, và nhất là biết đối diện với mặt trái khắc nghiệt của đời sống. Căn bệnh ung thư—lạnh lùng trong tên gọi—được đưa vào như sự thật không thể né tránh, nhưng đằng sau là nghị lực của những con người biết nắm giữ phút giây hiện tại. Thông điệp xuyên suốt từ tác giả: hãy “sống trọn vẹn”, bởi trong việc trân trọng từng ngày, con người tìm thấy sự dịu dàng ngay cả giữa nỗi đau.

Nhân vật chính đến gần người đọc không chỉ bởi câu chuyện mà còn bởi cách kể. Không khí “nắng hanh”—khô nhẹ, se ấm—bao phủ các trang viết, khiến những băn khoăn tuổi mới lớn (tình bạn, gia đình, tự trọng, giận hờn và bao lần hụt hẫng) hiện ra chân thực. Tác phẩm như đặt một chiếc gương trước tuổi trẻ: chúng ta gặp lại chính mình trong sự vụng về, trong một lần im lặng thay cho lời xin lỗi, trong khoảnh khắc hiểu ra yêu thương không chỉ là nhận mà còn là dám chịu mất mát.

Ảnh: Internet

Tác giả đứng sau cuốn sách—Kim Ngân, bút danh Má Bánh Bao—bắt đầu duyên văn chương từ thói quen “cắm mặt vào truyện” từ lớp 5. Ở tuổi 20, đang là sinh viên Đại học Ngoại thương TP.HCM, cô xây dựng dấu ấn bằng sự bền bỉ và tình yêu con chữ. “Nắng hanh” là cuốn thứ ba, sau “Đá chanh tuyết” và “Dâu tây đường phèn”, tiếp tục mạch viết về tuổi trẻ nhưng trưởng thành hơn trong cách nhìn nỗi đau và hy vọng.

Tổng thể, cuốn sách giống một cuộn phim mùa hạ quay chậm: màu nắng nhạt, những con đường ướt mưa, dàn đồng ca của ve, và một trái tim đang học cách đập mạnh vì một người khác. Không cần cầu kỳ kỹ thuật, câu chữ mộc mạc của “Nắng hanh” đủ để người đọc nhớ lâu—nhớ một mùi hương, một buổi chiều trên hiên nhà, một lần dám nói ra điều cần nói.

Vì vậy, “Nắng hanh” hợp với những ai muốn tìm lại bản thân: những người từng đi qua mùa hè mà chưa kịp lưu giữ, những độc giả trẻ đang chạm ngõ trưởng thành, hay cả bạn đọc đã qua tuổi đôi mươi nhưng vẫn muốn biết vì sao vài kỷ niệm cứ ở lại. Cuốn sách nhắc ta rằng: lớn lên không phải là bỏ lại những rung cảm, mà là học cách mang chúng theo—với sự dịu dàng dành cho chính mình và cho người khác.

Tin khác
Đang tải…
Hết tin