“Phá đám: Sinh nhật mẹ”: hài đen, xung đột gia đình và độ bao dung của tình mẫu tử

Tác phẩm điện ảnh đầu tay của Nguyễn Thanh Bình chọn thể loại hài đen (dark comedy), nhưng tác giả khiêm tốn đứng tên “giám chế”. Bộ phim dùng tiếng cười giễu nhại để soi chiếu đời sống và quan hệ huyết thống, rồi khép lại bằng một thông điệp ấm áp về tình mẹ – điều khiến câu chuyện vượt ra khỏi khuôn khổ trào lộng đơn thuần.

Ảnh: Poster Phim

Những va đập thường nhật trong một mái nhà

Nhân vật trung tâm là bà Tuệ Tâm (nghệ sĩ Ái Như) – người mẹ mang trọng bệnh, linh cảm quỹ thời gian không còn nhiều nên muốn sống trọn vẹn với con cháu. Bà là kiểu phụ huynh bảo thủ, đặt kỳ vọng con trai Y Đức (Trần Kim Hải) và cả cháu phải nối nghề y. Khi hiện thực không như ý, bà thất vọng; còn Đức thì bị đè nặng bởi chuẩn mực mẹ đặt ra, dẫn đến tự ti và bức bối. Thiếu lắng nghe, hai mẹ con ngày càng xa cách.

Bế tắc về sự nghiệp và túng quẫn vì nợ nần, Đức nghe theo tay bác sĩ mưu mô Quang Tài (Samuel An) để dựng một kế hoạch bảo hiểm đầy liều lĩnh. Màn “kiếm tiền” bất hiếu ấy lại diễn ra trớ trêu ngay trong đám tang của bà Tâm – cũng là dịp mừng thọ tuổi 60 – kéo theo hàng loạt tình huống bi hài: họ hàng lẫn người dưng đổ về, kẻ tự xưng chồng cũ bất ngờ xuất hiện, ông hàng xóm tên Tình (Thành Hội) một mực thương mến bà Tâm tạo thêm những lớp kịch vừa buồn cười vừa xót xa.

Ảnh: Poster Phim

Diễn xuất: lớp cứng nghề nâng đỡ phần đầu tay

Bộ ba nghệ sĩ sân khấu gạo cội Thành Hội – Ái Như – Hồng Ánh giữ vai trò “đinh”, lần đầu thử sức điện ảnh nhưng mang đến các màn hóa thân trọn vẹn, giàu chiều sâu. Bên cạnh họ là Trần Kim Hải, Samuel An, Tín Nguyễn, Hoàng Phi và dàn khách mời như NSƯT Hữu Châu, Huy Khánh. Ở một phân cảnh đám tang, ca sĩ Ngọc Sơn cất tiếng ca 60 năm cuộc đời (Y Vân), tạo nên một điểm nhấn cảm xúc rất Việt giữa bối cảnh dở khóc dở cười.

Ảnh: Internet

Chất liệu, cảm hứng và điểm nhìn

Nguyễn Thanh Bình (Bình Bồng Bột) là người dẫn dắt đội biên kịch Bột Creative Hub, từng tham gia nhiều kịch bản ăn khách. Với “Phá đám: Sinh nhật mẹ”, anh tiếp tục đặt một ý tưởng khác lạ vào dòng phim Việt vốn thường bị chê “một màu”. Phim có sắc thái hoạt kê gợi nhớ tinh thần Số đỏ của Vũ Trọng Phụng, khi dùng những nghịch cảnh để lật mặt những thói tật và va chạm đạo đức trong xã hội.

Ảnh: Internet

Tác giả cho biết nguồn gốc cảm hứng đến từ đoạn “Hạnh phúc của một tang gia” trong Số đỏ, đồng thời thấm đẫm tinh thần của tùy bút Bông hồng cài áo (Thiền sư Thích Nhất Hạnh) và ký ức về vở kịch cùng tên tại Sân khấu Hoàng Thái Thanh (tái dựng từ kịch bản của đoàn Kim Cương). Bởi vậy, dưới lớp hài hước, phim vẫn giữ nhịp trầm chiêm nghiệm: có lúc nhân vật con trai bật ra câu nói phũ phàng với mẹ – đỉnh điểm của xung đột – để rồi cuối cùng cũng đi đến sám hối.

Thô ráp vừa đủ, nhân hậu ở hồi kết

Không khó nhận thấy vài chi tiết còn “non tay”, thiên về chất kịch, nhưng tổng thể phim giữ được chủ đề gia đình giàu rung động, cách kể mạo hiểm mà duyên dáng: đặt khán giả vào chuỗi tình huống gợi tò mò rồi tháo nút bằng lựa chọn nhân văn. Ở hồi kết, ánh sáng của tình mẹ, của chữ hiếu và tình yêu phủ lên những toan tính nhỏ nhen – khiến người xem rời rạp với cảm giác được nhắc nhớ về những giá trị lâu bền.

Đoàn phim đã có buổi ra mắt khán giả tại TP.HCM vào ngày 28-10, trước thời điểm bài viết này lên trang. Những hình ảnh từ sự kiện cho thấy ekip chọn cách tiếp cận gần gũi, đặt câu chuyện gia đình làm trọng tâm khi giới thiệu tác phẩm với công chúng.

Quảng cáo Quảng cáo
Tin khác
Đang tải…
Hết tin