
Ảnh: internet
Hạnh phúc có màu gì? Có người gọi tên nó bằng gam hồng của yêu thương, kẻ khác lại thấy là ánh vàng của ban mai hay xanh trong của bầu trời sau trận mưa. Với mỗi người, bảng màu hạnh phúc riêng biệt như vân tay: không ai trùng lặp, không thước đo cố định, chỉ là cảm nhận rung lên đúng khoảnh khắc.
Tuổi thơ: cam ấm và trang vở trắng
Thuở bé, hạnh phúc mang sắc cam ấm: một viên kẹo bất ngờ được đặt vào tay sau phút giận dỗi, xoa dịu cả chiều dài tủi thân. Khi khác, đó là sắc trắng tinh của trang vở đầu năm học, nơi có người lớn kiên nhẫn ngồi cạnh, nắn nót từng nét chữ mở cánh cửa đầu đời. Khi ấy, niềm vui hồn nhiên đến mức ta chỉ biết cười, chưa kịp gọi tên “hạnh phúc”.
Những thói quen nhỏ: nền vàng của bình yên
Lớn dần, bảng màu ấy chuyển sang vàng nhạt như nắng len qua ô cửa. Một lời gọi xuống ăn sáng, một câu dặn dò quen thuộc, sự hiện diện tưởng như bình thường—chỉ cần vắng một hôm, khoảng trống lập tức hiện ra. Hóa ra có những điều nhỏ bé, lặp lại mỗi ngày, chính là phông nền yên bình của hạnh phúc.

Ảnh: internet
Bàn tay lao động: nâu trầm của yêu thương
Có lần vừa dừng xe trước cổng nhà, một giọng lo lắng nhắc rằng chiếc kính đã lỏng, cần siết lại cho chắc. Không chờ đáp, người thân vội vào nhà lấy đồ nghề, khom lưng tẩn mẩn với từng con ốc, vừa làm vừa dặn phải để ý mấy chuyện nhỏ. Nhìn đôi tay rám nắng xoay nhẹ chiếc tuýp, ánh chiều phủ bạc lên mái tóc, bỗng sống mũi cay cay. Lúc đó mới hiểu: hạnh phúc đôi khi mang màu nâu trầm của bàn tay làm lụng, bền bỉ mà chẳng cần lời hoa mỹ.
Nụ cười trẻ nhỏ: sắc màu bừng sáng
Hạnh phúc cũng có thể là màu cười của trẻ nhỏ. Một buổi chiều, tiếng chân lon ton chạy vào phòng, bức vẽ còn lem mực được chìa ra, câu nói hồn nhiên vang lên. Nét bút ngây ngô, sắc màu chưa đúng bảng, nhưng cả căn phòng bừng sáng. Chỉ một nụ cười trong veo đã đủ nhuộm ấm cả ngày dài.
Chăm chút thường nhật: gam dịu của sẻ chia
Có những lúc trở về nhà sau quãng làm việc mệt mỏi, hạnh phúc hiện lên bằng một câu hỏi giản dị: đã ăn gì chưa, cần người nấu giúp không. Sự sẻ chia không cầu kỳ, không phô trương; chỉ một hành động nhỏ cũng đủ hóa thành gam ấm dịu, khiến những căng thẳng tan ra nhanh chóng.

Ảnh: internet
Khoảng lặng: hạnh phúc không màu
Cũng có ngày chẳng làm gì nhiều. Ngồi lặng trước ô cửa, nghe mây qua mái, lá khẽ chạm hiên, nhấp ngụm cà phê đầu sáng trong tiếng chim ngoài ban công. Không rực rỡ, không ồn ào, nhưng trái tim chậm lại, nhẹ như gió. Khi ấy, hạnh phúc như không màu: trong veo, mỏng như hơi thở, chỉ cần bình tâm là chạm thấy.
Trưởng thành: hạnh phúc trên đường đi
Đã từng có thời miệt mài rượt đuổi hạnh phúc, tin rằng phải đạt được một cột mốc nào đó mới thật sự vui. Đi càng xa, mới biết hạnh phúc không nằm ở đích đến mà rải suốt dọc hành trình—ghép lại từ vô vàn mẩu khoảnh khắc bình dị. Học cách mỉm cười cả với điều chưa vừa ý, ta đã đặt tay lên cánh cửa hạnh phúc.
Màu của yêu thương
Vậy nếu hôm nay ai đó hỏi “màu của hạnh phúc là gì?”, câu trả lời có lẽ là: màu của yêu thương. Là ấm vàng buổi sớm, là bình yên của mái nhà, là tia nhìn thân thuộc, là sự trong suốt của những điều giản đơn quanh mình. Mỗi người có một tông riêng—không quá chói, không quá nhạt—vừa đủ để thấy cuộc đời này đáng nâng niu.

3 cung hoàng đạo nữ không chấp nhận an phận, càng trưởng thành càng vững vàng
Vì sao phụ nữ cần có quỹ riêng để tự chủ tài chính?
Lời chúc ngày 20/11 cho cô giáo ngắn gọn, ý nghĩa năm 2025
4 con giáp có khả năng làm giàu bứt tốc, kiếm tiền “siêu đỉnh”
Vợ chồng học cách “yêu lại” mỗi ngày để giữ lửa hôn nhân