Miền sông nước và một biểu tượng từ bếp rơm
Giữa bức tranh ẩm thực sông nước, cá lóc nướng trui từ lâu đã vượt khỏi phạm vi bữa cơm đồng áng để trở thành “tín hiệu nhận diện” hương vị miền Tây: mộc mạc, thẳng thắn và đậm đà. Sự nổi lên của món ăn này không chỉ nhờ nguyên liệu gần gũi, mà đến từ cách chế biến tối giản và lửa rơm phảng phất mùi ruộng đồng—những chi tiết khiến người xa quê chỉ cần nghe nhắc đã nhớ.

Ảnh: Internet
Từ con cá đồng đến kỹ nghệ nướng trui
Cá lóc—loài cá nước ngọt khỏe, thịt chắc—khi “trui” được giữ nguyên vảy, không mổ bụng, không tẩm ướp cầu kỳ. Con cá thường được xiên dọc bằng cành tre hoặc cây mía, cắm xuống đất và phủ rơm khô, đốt đến khi lửa lụi. Lúc đó, lớp vảy ngoài cháy xém tạo “áo giáp” giữ hơi nước, còn phần thịt bên trong vừa trắng, vừa ngọt. Khâu này đòi hỏi người nhóm lửa canh nhiệt đều tay: quá lâu cá sẽ khô, quá nhanh cá sẽ tái, đánh mất độ ngọt tự nhiên.




Ảnh: Internet
Khi nhấc cá khỏi đám tro rơm, người nướng mới gỡ lớp cháy ngoài để lộ thớ thịt nóng hổi. Cách ăn phổ biến là cuốn bánh tráng với bún tươi, rau đồng—từ các loại rau thơm đến dưa leo—rồi chấm nước mắm pha chua ngọt, đôi khi thay bằng mắm nêm pha tỏi ớt. Vị mằn mặn, cay the, giòn của bánh tráng và chút đắng nhẹ của rau vườn kết lại thành một tổng phổ hương vị rất miền Tây.
Hương vị gói trong ký ức xóm làng
Ở nhiều xóm nhỏ, cá lóc nướng trui gắn với những buổi chiều đi đồng, với mâm cơm quây quần và chén rượu đế ấm giọng. Chuyện kể từ người miền Tây trung niên vẫn gặp: đi làm về mệt, nhóm đống rơm nướng một con cá, chấm muối ớt là như trút hết nhọc nhằn. Cảm thức “mùi rơm cháy quyện vị cá ngọt và ớt cay” trở thành ký ức vị giác khó lẫn, khiến món ăn không chỉ là thực phẩm mà còn là mối dây kết nối con người với nơi chôn nhau cắt rốn.


Ảnh: Internet
Rời ruộng vào phố thị: hành trình của một đặc sản
Từ những bờ ruộng gió lộng, cá lóc nướng trui nay hiện diện ở đủ không gian—từ quán bình dân đến thực đơn các nhà hàng—tại TP.HCM, Cần Thơ, Đồng Nai… Những “phố cá lóc nướng” ở Sài Gòn, đặc biệt khu Tân Kỳ Tân Quý (quận Tân Phú), trở nên tấp nập vào các dịp lễ vía, cho thấy sức sống đô thị của món ăn đồng quê.


Ảnh: Internet
Ở mặt bằng dịch vụ, nhiều nơi còn biến tấu kỹ thuật: xiên cá bằng cây mía thay tre để thêm vị ngọt dịu thấm vào thớ thịt. Tại TP.HCM, có chủ quán trên trục Tân Kỳ Tân Quý chia sẻ khách phần nhiều là dân văn phòng và người xa xứ, tìm món nướng trui để “gọi lại mùi quê”. Mức giá một con kèm bún, rau, bánh tráng và nước chấm thường dao động theo cỡ cá, phản ánh nhu cầu ngày càng lớn đối với một món tưởng chỉ dành “nhà nghèo” thuở trước.
Giữ lửa truyền thống trong biến tấu hiện đại
Dù ra phố, cốt lõi của nướng trui vẫn là lửa rơm và sự tiết chế gia vị. Người đầu bếp nông dân chỉ mượn lửa để đánh thức vị cá và hương đồng; phần còn lại đến từ sự phối hợp khéo của rau sống, bánh tráng, bún tươi và chén nước chấm. Thời gian nướng bằng rơm thường tính bằng chục phút—khi rơm tàn và lớp da cháy đen đều tay là cá đạt; nếu thay bằng bếp than, người nướng phải xoay cá liên tục để giữ độ mọng. Những nguyên tắc cơ bản ấy giúp cá lóc nướng trui “đi xa mà không lạc gốc”.

Ảnh: Internet
Không ít nơi trình bày món theo kiểu “mẹt quê” với đậu phộng rang, hành phi, dưa leo thái mỏng; vài chỗ cho thêm mắm me hoặc mắm nêm, tạo dải lựa chọn phù hợp khẩu vị thực khách các vùng. Bản sắc vẫn còn đó: thớ cá trắng, vị ngọt tự nhiên, hậu vị khói rơm ngan ngát.
Một biểu tượng bền bỉ của đất phương Nam
Từ chỗ chỉ là món “được khi có cá, có rơm”, cá lóc nướng trui đã trở thành biểu tượng ẩm thực phương Nam nhờ sự mộc mạc đúng nghĩa: làm ít, cảm nhiều; nguyên liệu đơn sơ, trải nghiệm dồi dào. Hành trình “từ nhà nghèo thành đặc sản” của món ăn này cho thấy ẩm thực miền Tây không chỉ là chuyện ngon–dở, mà là câu chuyện gìn giữ ký ức, chở theo tình người và nếp sống. Trong làn khói rơm bảng lảng, vị cá nướng vẫn ấm như buổi chiều quê—dẫu người thưởng thức đang đứng giữa phố xá.

Ẩm thực giữa lòng phố cổ Hà Nội
Khau nhục – hương vị núi rừng trong bữa tiệc người Tày
Hương vị lạ miệng của bún kèn Phú Quốc níu chân du khách
Vị mặn quê nhà từ nồi nước mắm đồng
Quanh Nhà thờ Lớn Hà Nội: ăn gì từ sáng sớm tới tối muộn?